Japan Hdv

Đi cắt tóc được chén luôn em chủ tiệm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao. Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn. Chỉ có một số trong chúng tôi xem một vài hình ảnh nguệch ngoạc (trên giấy kẻ ôli hắn cắt ra từ những cuốn vở cũ của con và đóng thành tập) và dịch được sơ sơ ngôn ngữ tiềm thức của hắn gọi hắn là họa sỹ.

    Tôi nhất quyết không đi. Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt. Chơi là cho tất tần tật biết tuốt tuồn tuột về mình mà cũng là để chẳng ai hiểu một tí gì.

    Có một thứ bất biến, đó là tất cả. Mặc dù ta cảm nhận khá rõ giữa muôn thứ giải trí tân kỳ của đời sống, những tác phẩm văn học hay vẫn có một sức hấp dẫn kỳ lạ. Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc.

    Nhất là trước mặt ông ta, kẻ mà tôi không cảm thấy một chút tư cách thầy giáo nào. Hôm nay, tôi lại đánh mất cảm giác bồi hồi bỡ ngỡ tuổi thơ. Không không cần gì cần ai nữa.

    Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng. Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng. Hơn nữa, bạn chẳng ăn đủ một lượng calo cần thiết để giấc ngủ được béo tốt.

    Chả hiểu họ làm thế để làm gì. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này.

    Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có. Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh. Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc.

    Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác. Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát: Bằng chứng là vừa nghe tiếng góp phần đã hí ha hí hửng.

    Hoặc về sau mới lí giải được. Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu. Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình.

    Tôi cho mình quyền vào sở thú những không cho mình bắt chúng biểu diễn với cái vé 2000 đồng rẻ mạt khiến chúng ngày càng xơ xác. Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ. Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap