Thường ngày tôi không thích đọc sách nhưng tựa sách trông rất bắt mắt. Ngày nay, Aung San Kyi vẫn tiếp tục phục vụ cho nền dân chủ và tự do của Myanmar. Lúc đó,một tờ báo đã đặt cho ông biệt hiệu :"Người ngu dốt"
Tôi bắt đầu tự hỏi: “Mình sao thế nhỉ?” Khi đó,tình thế hết sức vô vọng. Hãy gi nhớ rằng, nếu bạn có thể sống đến 80 tuổi, bạn có đến 40 năm của giai đoạn đầu đời!
Câu nói dưới đây là một phát biểu thích hợp: Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát. Ngày tháng trôi qua, cuối cùng cô gái cũng sinh ra đứa trẻ.
Mục đích của giáo dục là gì? Với tôi, giáo dục là dạy một người làm thế nào để phát huy điểm nổi bật nhất và phát triển tiềm năng lớn nhất của mình. Sự việc đầu tiên cho tôi thử thách và sự việc thứ 2 cho tôi thời gian để làm nghiên cứu bệnh ung thư lẽ ra tôi không bao giờ có được nếu toi vến giữ chức chủ nhiệm khoa. Chúng tôi chờ cho đến phút cuối để xem liệu đề thi có bị lộ hay không và tôi đã học bài suốt đêm mà không hề chớp mắt.
Nếu bạn muốn thấy một con phượng hoàng thần kì,hãy đến gặp Tiến sĩ Kalaigner “Hãy cút khỏi làng chúng ta”. Không hiểu sao cuộc hôn nhân của cô đầy nước mắt và cảnh cô đơn.
Ông xin sữa và tất cả những gì cần cho một đứa trẻ từ những người hang xóm. Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao . Ai trong xã hội chúng ta cũng biết tất cả những tinh hoa của xã hội đều được tìm thấy ở các trường đại học lớn nhưng mọi việc diễn ra như thê nào mà đại đa số bộ óc xuất sắc của chúng ta lại phục vụ cho những người mà hầu như chưa bao giờ thấy cánh cửa đại học.
Nhưng rồi chính phủ Nhật Bản ban hành một đạo luật hạn chế việc sử dụng nhiên liệu. Với chúng tôi, câu trả lời đã quá rõ ! Tất cả chúng tôi đều giơ tay lên. Khi đó ngài sẽ ban phúc cho bạn nhiều hơn”.
Các phẩm chất của ông như sự giản dị, tính chính trực và quyết tâm đã tạo được kính trọng và than phục không những ở Việt Nam mà còn ở cả thế giới. Không ai biết được rằng, đối với tôi, một cách không chính thức, nó đã trở thành cẩm nang của sự thành công. “Mèo đen, mào trắng không quan trọng, miễn là bắt được chuột”.
Ông vẫn nghĩ đó là một phần của Ấn Độ Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Lúc này, tôi cũng vừa sáng lập xong một công ty nữa chuyên huấn luyện các doanh nhân do ông K.
Bà có cơ may hiếm trở thành Thủ tướng thứ 2 trong lịch sử Parkistan được bầu 2 lần theo thể chế độ phổ thông phiếu bầu. Nỗi sợ hãi thất bại không chỉ ghi dấu lên “sự thất bại” của bản thân người đó mà còn ghi dấu lên cả việc xã hội sẽ phản ứng ra sao đói với những người bị thất bại. Sau một hai năm, cảm thấy xấu hổ và khao khát gặp lại con, cô gái đã kể sự thật với cha mẹ.