Hãy Suy nghĩ chỉ là mục tiêu và là phương pháp của IBM và Tom đã dùng nó để đưa IBM ra toàn thế giới và tiến lên những đỉnh cao chói lọi về công nghệ. Hàng ngàn bức điện trên thế giới gửi về cho ông, từ giới kinh doanh cho đến các nguyên thủ. Tấm ảnh này ngày nay còn được IBM lưu trữ cho thấy mọi
Chúng tôi biết bạn đang muốn nhấn mạnh rằng Tom Watson mới là một trong một trăm người gây ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX (Time), vì đã có công đưa IBM và con người vào kỷ nguyên máy tính. Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng. Chúng ta luôn nhận thấy rằng chúng ta có nhiều thời gian hơn chúng ta tưởng.
Ông còn 10 năm nữa mới bắt đầu sự nghiệp. Còn thời của Gerstner, IBM khổng lồ đang ngủ quên trên tầm nhìn vinh quang đó. The Wall Street Journal đã viết về Watson: Nhớ về Watson là người ta nhớ rằng: Ông chỉ nói sự thật.
Jeannette lo lắng cho bản án đối với chồng sắp cưới. Và sự nghiệp lẫy lừng của ông đủ sức mạnh là một cuộc thí nghiệm đáng tin cậy. Người dân thành phố bàng hoàng khi đọc hàng tít lớn: Tòa án tối cao liên bang truy tố nhân viên NCR.
Vì vậy, định đề phải xuất hiện như thể không phải của ông vậy. Watson chào đời ngày 17. Thất bại là một người thầy một người thầy khắc nghiệt, có lẽ vậy nhưng là người thầy tốt nhất.
Watson đã nói về điều này và câu nói trở nên nổi tiếng không chỉ trong giới kinh doanh:Mẫu mã đẹp không giúp bán được một sản phẩm kém chất lượng, nhưng nó lại giúp một sản phẩm tốt phát huy hết khả năng. Nếu lý thuyết nhị phân cho phép tính toán thì các ống chân không cho phép thực hiện điều đó một cách nhanh nhất. Kỹ sư McPherson rút cuộc phải nói chi tiết cho ngọn ngành đến khi ra một loại máy mới: Máy in bánh lăn đầu tiên chỉ cần một nửa thời gian.
Ba ngàn ngân hàng đóng cửa. Nhưng nhà nghiên cứu nào cũng nhận thấy ông có một khả năng hùng biện. Những lúc lãng quên mục tiêu giúp khách hàng là lúc IBM gặp khó khăn.
Nhưng, một cách hệ thống, điều quan trọng là Watson đã cống hiến cho khoa học quản trị nhiều bài học quý giá và vẫn đúng đến ngày nay. Điều này cũng giống như Drucker đã viết: Không có nhân viên, không có lãnh đạo. Như vậy, Watson đã đi từ chỗ định nghĩa lãnh đạo từ từ tiến đến chỗ định nghĩa doanh nghiệp.
Cả hai đều hướng vào con người trong và ngoài công ty. Đó là đổi mới, môi trường làm việc, chính trực, tính tôn giáo của tổ chức. Tôi quá sốt ruột, tôi phải nói với các anh.
Và đủ sức cũng có nghĩa là thấu hiểu quy mô phức tạp và tinh vi của tám đơn vị (division) kinh doanh của IBM. ngược lại phương pháp của Watson. Theo những tài liệu mà Maney có được, Patterson muốn loại tất cả những ai muốn chống lại ông, điều đã bộc lộ trong phiên tòa.