Cũng thành thói quen rồi. Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định. Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau.
Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân. Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết. Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.
Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế. Người rỗng như không có lực. Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế.
Nhưng bạn muốn một cuộc sống hơn thế. Đến giờ phút này còn chưa nổ mới dám tin mình là thiên tài chứ. Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng.
Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn. Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội. Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn.
Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Bởi nếu không, sẽ viết cho đến lúc trả lời rằng: 2 tiếng trước, tôi đang viết.
Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp. Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế. Đánh dấu được bao nhiêu sự thật, bao nhiêu thời khắc.
Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa. Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục. Định cho mấy câu chua chua cay cay vào nữa nhưng mà nhân vật này không hợp.
Thế đã là tốt lắm rồi. Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi. Nhưng là lợn thì rất hay tự hào.
Khi chúng làm tôi thấy nhẹ đi. Một tấm gương mà khi soi vào người ta sẽ không ngừng hoài nghi chính mình. Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.