Về điểm này, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện mà tôi yêu thích: Dương Tử Quỳnh, còn được biết dưới cái tên Michelle Yeoh, sinh ra tại Ipoh, một thị trấn ở Malaysia . “Hãy cùng tồn tại với tôi! Điều tốt nhất là vẫn còn tồn tại”.
Chán thật! Mất một năm làm kẻ “hạ đẳng” đã quá đủ. “Nếu tôi được sống đến tuổi “cổ lai hy”, liệu tôi có được một ít sức hấp dẫn, chủ nghĩa cá nhân và sự thông minh để không bị thải hồi khi tôi đã trở nên tiều tụy, kiệt sức và yếu ớt nhưng lại là hàng hiếm, được nâng niu như một món đồ cổ đặc biệt?”. Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc.
Bạn không thể chơi trong điều kiện an toàn và mong đợi thời cơ sẽ đến với mình. Vì vậy mà ở tuổi 21, sau khi học song ở y khoa thì ông tình nguyện làm việc ở khoa ngoại. Bà trở thành một biểu tượng quốc tế của việc phục hồi nền dân chủ ở Parkistan trong nhà tù.
Chẳng hạn,những thay đổi về mặt hooc môn có thể làm tâm tính của một người thay đổi đột ngột. Tôi sẽ không có sầu riêng thưởng thức nếu những người khác không làm cái việc mà tôi đang làm đây. Nhưng khi thấy nước bị vẩn đục, bạn nên câu ở đấy vì khi ấy cá lớn đang dồn cá nhỏ lên trên mặt nước… Mỗi cuộc khủng hoảng lại tạo nên các vận may to lớn”.
Xã hội chúng t đang có xu hướng coi việc thu lợi nhuận như mục tiêu và mục đích tối hậu của cuộc sống. Tóm lại, tôi muốn nói những người chỉ muốn thành công mà không được chuẩn bị trước để chịu thất bại trên thực tế chỉ đạt đến những thành công nhất định. Có thể nói, vì chỉ là một ứng cử viên lép vế, không ai biết đến, chiến dịch của tôi đã đạt được một thành công đáng chú ý.
“Tôi thà chết đứng với danh dự còn hơn sống quỳ gối trong xấu hổ”. Cô ấy cho tôi biết bạn gái tôi đã đến thánh đường và cầu nguyện với Chúa rằng kiếp sau, cô ấy không muốn được tái sinh để gặp tôi nữa! Tôi đã làm gì thế này? Tôi tồi tệ đến thế sao? Trong cuộc đời của mỗi người phải có vài “cơn mưa” đổ xuống.
Ngày nay, người dân Singapore đang có một cuộc sống tuyệt vời – một cuộc sống tốt đẹp, sung túc và dễ chịu. Một lần nọ,khi đang điều khiển 1 buổi meeting ,người ta chuyển một mẩu tin nhắn báo rằng vợ ông đã qua đời . Tối nay, trong giấc mơ, tôi sẽ giải quyết tất cả các vấn đề liên quan đến tiền bạc.
Và bất kể bạn định làm gì trong cuộc mạo hiểm mới hay trong lúc lạc đường,đây là lới khuyên từ một người thông thái: Cuối cùng, để mở rộng việc kinh doanh, bà phải bán rẻ căn hộ của mình và chuyển đến một căn hộ ổ chuột, không nước máy và điện. Ông thường xuyên phải lội bộ, đón xe buýt, nắm chặt trong tay những tập hồ sơ trị giá 1 bath đựng đầy các mầu đơn bảo hiểm còn trống trong tay và một cây bút bi hai màu giắt trong túi áo.
Bà cũng là tác giả của quyển sách bán chạy “Motuvasi Memburu Kejayaan” ( Động cơ để đạt được mục đích). Bức ảnh được tác giả chụp vào ngày Thống nhất lãnh thổ ,01/02/1997 Một lần nọ , Winston Churchill đã đọc một bài dĩn văn rất nổi tiếng trong mộ hội rường hết sức rộng lớn chật ních sinh viên tốt nghiệp, chỉ với một câu đơn giản nhất định như thế này:
Có vẻ như thông điệp ở đây là cuộc sống được cấu thành từ những người thành công và những kẻ thất bại. Ông cứ chạy tới chạy lui từ nhà máy giày để lấy thêm giày khi đã bán hết hàng. Ông đã dàn dựng 20 vở kịch và tham gia diễn xuất 1 vài vở .