May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm. - Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính.
- Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về. Cuối cùng chỉ còn lại hai hiệp sĩ mà thôi. Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây.
Nhưng sau những lúc như vậy chàng luôn tự nhủ: mình đã làm những việc nên làm, điều này còn quan trọng hơn việc liệu chàng có may mắn chọn đúng chỗ hay không. Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời. Nếu chàng tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ vào ngày hôm sau, chàng cũng sẽ không biết phải làm gì với nó.
Tôi biết ơn ông thật nhiều. Thật lạ thay, càng làm việc, chàng lại không còn suy nghĩ nhiều về việc cái nơi mà chàng đã vun đất, đã mang lại nguồn nước và đã làm quang cây cối liệu có phải là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc hay không. Ngươi có thể đến đó mà lấy.
Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm. Ông thở phì phò tức giận: Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.
- Doanh thu cứ thế tăng dần lên. Nếu Người không quá mệt thì con xin hỏi Người đôi điều ạ. Nói lời chào tạm biệt với Merlin, chàng lên đường tiếp tục tìm kiếm những cuộc phiêu lưu, thử thách mới.
Trái ngược lại với Nott, trong cùng sáng hôm đó, hiệp sĩ Sid tỉnh dậy trong sảng khoái và đầy hy vọng hơn bao giờ hết. Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome. Tất cả những người đã từng sát cánh bên tôi thời hoàng kim giờ đều ngoảnh mặt lại.
một cây bốn lá may mắn đang dần nảy mầm. Không cần phải nói thêm gì nữa, ngôn từ thường không cần thiết giữa những ngườibạn tâm giao, tri kỷ. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó.
- Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời. Chúng chia cho nhau từng hòn bi, miếng bánh và lũ trẻ trong khu phố chẳng thể nào dễ dàng bắt nạt được chúng vì bất cứ ai "đụng" tới đứa này là đứa kia sống chết xông ra bảo vệ bạn hết mình. Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt:
Vấn đề là ở chỗ hầu hết mọi người đều nghĩ rằng may mắn sẽ đến với họ mà họ không cần phải làm bất cứ điều gì cả. Cuối cùng nó dẫn anh đến một cái hồ thật rộng. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt.