Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn. Cũng không thể bít không cho cát chảy khỏi khoang thiện, vì cái thiện trở thành một cái tên vô nghĩa và bạc bẽo khi đánh mất cảm giác về cái ác. Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em.
Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ. Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc. Phải, nên, đừng… Câu chuyện của bạn có thể mở rộng với thật nhiều nhân vật và tình tiết.
Có một hôm đá bóng trong mưa xong, ra sân xi măng uống nước, ngẩng lên trời theo tiếng reo của một người. Họ muốn và ép tôi sống theo cách của họ. Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn.
Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Ông anh bảo chắc cháy được cả ngày. Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.
Bỗng chị bị tuột mất dép. Như bình mình chẳng hạn. Kể cả cái nhàm chán.
Đôi má trắng nhợt ửng hồng. Đối thủ dù không thích cũng khó thoát khỏi sự áp đặt ngọt ngào của bác. Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.
Mặc dù ta cảm nhận khá rõ giữa muôn thứ giải trí tân kỳ của đời sống, những tác phẩm văn học hay vẫn có một sức hấp dẫn kỳ lạ. Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Để là một người am hiểu nghệ thuật, biết đàn hát vẽ vời? Bạn chỉ đọc vài trăm cuốn truyện, bập bẹ đánh được bài sòn sòn sòn đô sòn, và không biết đánh bóng một quả táo… Bạn chỉ có bản năng.
Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt. Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.
Bởi chúng còn huỷ hoại khiếp hơn cả âm thanh. Con sông trước mặt thật xanh và êm. Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng.
Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết. Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu. Là một đứa trẻ cũng đầy kiêu hãnh và dễ bị tổn thương, bạn từng hiền nhưng rất cục tính.