Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra. Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc.
Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác:
Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong. Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp.
Nhưng đặt mục tiêu rồi. Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế. Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi.
Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà. Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa. Giữa hiện thực và huyền ảo.
Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy. Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang. Có thể hắn câu được những con cá to để thả.
Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Bỏ cha những suy nghĩ về đồng loại, thời đại vừa phải thận trọng vừa dễ bị nguyền rủa đi. Tôi chốt trong, không thưa.
Mà lại nghĩ về con người. Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi. Kẻ bất tài sẽ khóc lóc, than thở.
Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi. Hai khoang thiện, ác. Ngọn lửa lớn làm ông ta hả hê man rợ.
Và bác gái có nhiều thời gian rảnh để soi bạn hơn. Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi. Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi.