Khi bị bắt bài thêm lần nữa thế này thì họ lại tiếp tục đổi chiến thuật. Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn. Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì. Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối.
Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả. Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.
Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi. Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500.
Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ. Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35. Không, đó không phải là trò luyện trí nhớ.
Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán. Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết.
Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé. Vừa đọc lại một lượt, lại thấy vẫn khá ổn. Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.
Tôi thì cất lại trong đầu. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Tôi về, cũng đỡ in ít.
Và lại thấy quyển sách bị xé. Và tiếp tục sứ mệnh sống đến chết thì thôi. Và tôi lại muốn khóc vì bất lực.
Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi. Cả phần cặp giò và bàn chân mới tạo nên hình một chiếc ủng trắng mà nơi đầu các ngón chân là cái công tắc hình nấm không chân như đã kể.