Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người. Nếu muốn mang vào thì cho nước vào bịch nylông. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật.
Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ. Để râu toàn bọn chả ra gì. Chúng tôi chỉ đi chơi thôi mà.
Người ta trải qua là thôi, hiếm khi đọng lại. Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu. Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.
Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc. Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn. Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.
Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật. Mình được khóc cho mình. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.
Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen.
Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau. Và bác cũng phải sống cho mình, đó mới là sống trọn vẹn. Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống.
Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành. Bác lại thúc: Tác phong nhanh nhẹn nào.
Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ. Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động. Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc.
Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác. Ông đang nằm trên một cặp đùi trắng muốt! Ông muốn vùng dậy. Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính.