Japan Hdv

Thanh niên cao tay đưa cả 2 chị đồng nghiệp vào khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Đã thôi không quá nghĩ mình đáng nhẽ phải đi tĩnh dưỡng vì thần kinh mình cần nghỉ thực sự. Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.

    Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình. Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại. Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may.

    Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Mấy ai thèm nhìn mặt nhau bao giờ. Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.

    Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ. Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.

    Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn… Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết. Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế.

    Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm. Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức. Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.

    Biết rõ bạn là cái gì để làm gì. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình. Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả.

    Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả. Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh. Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình.

    Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ. Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên. Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy.

    Vì thế mà nó làm bạn hay tự hỏi bạn có phải là bạn không. Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó. Đến lớp để bác yên tâm và không vặn hỏi sáng nay đi đâu?.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap