Biết đâu, sức sáng tạo của bạn còn hơn cả các nghệ sĩ thì Trong suốt cuộc đời, hằng ngày làn da của chúng ta luôn thực hiện một quá trình, đó là sản sinh tế bào mới và đào thải lớp biểu bì cũ bên ngoài. - Uhm, không có gì, mang đến niềm vui và hạnh phúc cho người khác cũng là một cách tìm đến niềm vui cho chính mình đấy Ghét à! Thôi ta thăng nha!
Bỗng Ghét thấy hai chú voi đang nói chuyện với nhau. Bạn hãy tạo cho căn phòng mình có không khí tuỳ theo sở thích. "Nowhere is now here" - không đâu cả nghĩa là ở ngay đây.
Lẽ ra cậu không nên tồn tại trên đời này. - Không có gì, mình chỉ hiếu kỳ nên ngồi xem thôi! Bạn là ai vậy? Chị công nhân vệ sinh đáng thương đành ra về với hai bàn tay trống.
- Dạ! Đúng là con đang buồn ạ. Dù sao… mình vẫn muốn cô ấy được vui. Những chiếc ghế đôi nhìn ra biển, với từng đợt sóng rì rào dưới chân, mùi biển, gió biển không đâu có thể cảm nhận được rõ ràng cái “chất biển” đầy lãng mạn bằng nơi đây.
"Sao mặt cô nhìn giống con nít vậy ạ?" - cô bé ngây thơ hỏi. Cô ấy thừa biết mình yêu cô ấy nhiều như thế nào, rằng mình sẽ chấp nhận chờ đợi dù khó khăn và sóng gió thế nào. Điều khiến tôi cay cú nhất có lẽ là lúc cả hai ngủ chung giường vào buổi tối, không ít lần những giấc mơ đẹp của tôi bị gián đoạn bởi một "vật thể lạ" đè lên mặt và lỗ mũi mình mà theo tôi được biết thì nếu không phải là bàn chân thì cũng là cùi chỏ của chị ấy.
“Khi giữ sự nhạy cảm trong tay, cái bạn nhận được là nước mắt. Chip muốn làm một điều gì đó để phá vỡ không khí u ám này, để những chuyện như thế này không lặp lại nữa, nhưng cứ như có một áp lực gì đó nặng trĩu trong lòng khiến cô không đủ can đảm làm điều Lẹt xẹt… Lẹt xẹt… Vẫn tiếng chổi quen thuộc của chị Lụa - công nhân của đội vệ sinh thành phố, chỉ khác một điều đêm nay là đêm giao thừa.
Anh cũng không hơn gì, mỗi lần vô tình nhìn thấy cảnh những cặp tình nhân quấn quýt bên nhau, lòng anh lại đau nhói. ^_^ Khởi điểm không quan trọng bằng đích "Người gì đâu mà hay cộc, thấy ghét!" - tôi vẫn thường nói như thế mỗi khi phải nhắc đến chị ấy.
Cái thích đó gọi là một cảm xúc khác lạ. Rồi cả bọn phá lên cười. Nghe giọng cô ấy, không hiểu sao nước
Bông phụ mẹ lấy bánh ra khỏi lò và gói lại cẩn thận. Chip, một cô bé được sinh ra trong một gia đình trí thức trung lưu, là con gái út nên Chíp luôn được ba mẹ cưng chiều và dành cho cô những điều tốt đẹp nhất. Thất bại chỉ thật sự là thất bại khi bạn không còn muốn vươn đến thành công.
“Thả những ký ức không buồn không vui trôi trên dòng sông thời gian, nghĩ nó sẽ bị cuốn trôi xa ra biển dĩ vãng rộng lớn, đến 1 ngày đẹp trời những ký ức đó dạt về đúng chỗ bạn đã thả nó trôi đi. Cảm thấy cô đơn và trống trải, cô tấp vào một quán nước. Điều đó đòi hỏi khả năng làm việc độc lập rất cao.