Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi. Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống. Tôi không đuổi nó nữa.
Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội. Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó.
Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo. Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng. Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình.
Thích làm cả cái mình không thích. Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không. Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác.
Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa. Ta cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực. Phải vượt qua các giới hạn chứ! Ờ, vượt, nhưng dồn sức cho cái này thì làm sao vượt được cái kia.
Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm. Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.
Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Thôi, không cần lăn tăn cho mệt. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.
Không ngủ cũng phải nằm. Này, lấy cho chú bao thuốc. Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất.
Nhưng rốt cục chỉ tốn thời giờ. Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau. Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.
(Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời). Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ. Chắc chắn dù mai này bạn có là người thế nào, những điều bạn đã viết sẽ gỡ giúp họ không ít mớ rối của những sợi dây thít mà những thế hệ đi trước tròng lại.