Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy. Khi bạn đã chăm chỉ bỏ ra mỗi tuần bảy giờ rưỡi để luyện sinh lực trong ba tháng rồi, thì lúc đó bạn có thể lớn tiếng ca hát và tự nhủ rằng mình có thể làm được những việc phi thường. Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.
Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày. Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác. Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.
Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu. Tôi hoàn toàn tin chắc rằng phần đông người ta thiếu suy nghĩ hơn là thiếu cái gì khác. Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.
Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được. Có lẽ bạn tưởng rằng tấu nhạc là hợp nhiều nhạc cụ một cách hỗn độn để gây một mớ âm thanh êm đềm. Vì vậy, theo thiển ý, công việc phải làm trước hết trong ngày là coi chừng bộ óc ta làm việc.
Nếu người ta bảo bạn chỉ chỉ tên những nhạc cụ dùng trong khúc đầu bản hòa tấu C thấp thì chắc bạn chỉ không được. Kiên tâm thì không khi nào thất bại. Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần.
Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ. Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn. Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.
Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó. Nếu bạn nghĩ rằng có thể bỏ ra bảy giờ rưỡi mỗi tuần để gắng sức một cách đều đều và nghiêm trang mà vẫn giữ được lối sống cũ thì bạn làm đấy. Nếu bạn tưởng rằng cứ lấy giấy bút lập một thời dụng biểu tài tình là đạt được lý tưởng, thì thà bỏ phất hy vọng đó đi còn hơn.
Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta. Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta. Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải.
Đó, thái độ của thầy phải như vậy. Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy. Bạn tự nhủ: "Ta phải ráng biết chút gì về cuộc cách mạng Pháp, về lịch sử hỏa xa hoặc những tác phẩm của John Keats (thi sĩ Anh ở thế kỷ 19)".
Và cũng không có hình phạt. Bảo rằng trí óc bạn không thể tập trung vào một tư tưởng là không có căn cứ. Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.