- Doanh thu cứ thế tăng dần lên. Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy. Sau tất cả những gì chàng đã đạt được thì thật vô nghĩ khi không đi hết con đường đã chọn.
Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình. Lúc đó, Nott hiểu được tâm trạng của những người khi biết rằng may mắn đã không mỉm cười với họ. Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình.
Sao Nott lại có thể tin lời mụ ta nhỉ? Anh ấy không biết rằng là một hiệp sĩ thì điều quan trọng nhất là không được đánh mất niềm tin, không nên bận tâm và bị ảnh hưởng bởi lời lẽ của những kẻ không chắc là có thiện ý tốt, ngay cả khi họ giả bộ tốt với mình vì một động cơ nào đó. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Chỉ còn một ngày nữa thôi.
Thảo nào mà mọi cư dân trong khu rừng này đều coi anh là một tên ngốc, mất không biết bao nhiêu thì giờ để tìm kiếm một cây bốn lá sẽ không bao giờ mọc lên ở đây. Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Nott sẵn sàng hạ bất cứ chướng ngại vật nào trên đường mình đi.
Họ đã nhận hàng trăm ngàn thư của độc giả trên khắp thế giới gửi về hoan nghênh và cảm ơn ý tưởng độc đáo từ cuốn sách nhỏ này. Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên. Anh đã thông minh và kiên trì tạo ra những điều kiện cần thiết để làm cho nó đến với anh.
Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời: Ngoài tiền bạc, gia đình tôi còn được thừa hưởng một nhà máy dệt đang rất ăn nên làm ra. Trong bốn năm gần đây, cuộc sống của tôi khốn khổ hơn bao giờ hết và hy vọng duy nhất của tôi là tìm lại được người bạn thân duy nhất mà tôi có: đó chính là cậu đấy.
Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối. Nói cho cùng thì mọi việc cũng đâu có dễ dàng gì. - Mới đầu tôi đi rửa xe.
- Ai đó? Sid bừng tỉnh. - Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không? Những quốc gia đã mua bản quyền Good Luck gồm các nước nói tiếng Tây Ban Nha.
Gia đình tôi mấy đời đều nghèo khó, rất nhiều đêm chúng tôi đã đi ngủ với cái bụng trống không, đói cồn cào. Mười tuổi, tôi đã bắt đầu phải đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, đúng ngay cái hồi mà nhà cậu biến mất một cách bí ẩn. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng.
Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ. - Khoan đã, thưa Người. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.