Công việc này cũng giống như bạn đang trả tiền thuê nhà hàng tháng vậy. - Thưa ông! Nếu tôi tận dụng những buổi chiều rảnh rỗi để làm bánh và đi bán kiếm thêm tiền cho ông, thì ông có sẵn lòng chia cho tôi một ít để tôi mua sắm những món đồ cần thiết cho cuộc sống của mình không? Ông Algamish nhìn thấy tôi liền bảo:
Chúng ta nên tìm hỏi những người tài giỏi về điều ấy. - Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả. Bấy giờ, bạn hoàn toàn yên tâm làm việc để trả nợ, thời gian có thể hai năm, bốn năm hay mười năm chẳng hạn.
Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được. Ngày nay, những dấu tích thành cổ Babylon còn sót lại nằm ở Châu Á, cách khoảng sáu trăm dặm về phía Đông của kênh đào Suez, thuộc hướng Bắc của Vịnh Ba Tư. Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh.
- Babylon đấy thật sao ông? Đã từ lâu rồi cháu luôn ao ước được nhìn thấy vương quốc giàu có này. Phía sau lưng ông, đoàn lữ hành lại tiến bước một cách chậm chạp trong đám bụi đỏ mịt mù. Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát.
Nếu ông có thể chỉ cách để tôi cũng trở nên giàu có như ông, thì suốt đêm nay tôi sẽ khắc xong điều luật này lên tấm thẻ. Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử. - Tôi nghĩ ắt là như thế.
- Cái gì? – Kobbi hết sức ngạc nhiên kêu lên. Đó là một công việc rất nặng nhọc và không có đường sống sót để trở về đ Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.
Còn kẻ lùa bò thì cũng chẳng giữ cho bò đi đúng hàng. – Hãy mang thêm một tấm thảm, nhiều thức ăn, một cái cốc lớn ra nữa nhé. Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả.
- Arkad! Ông vừa nói những điều mà ta rất muốn nghe, nhưng ông có hết mình vì nghĩa cử cao đẹp này không? Ông có muốn truyền dạy sự hiểu biết của mình cho tất cả các thầy giáo trong vương quốc, để rồi mỗi thầy giáo sẽ truyền lại cho những người học trò khác, cho đến khi mọi thần dân trong vương quốc của chúng ta đều biết đến những bí quyết làm giàu của ông không? Những người có suy nghĩ như vậy, sau này họ vẫn thường đến thăm ông Arkad và được ông đón tiếp niềm nở. Để có được một đồng bạc là cả một thời gian dài.
Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả. - Kính thưa ông! - Người nông dân nói với tôi. Tôi không biết phương hướng nào dẫn đến Babylon, nên cứ nhắm mắt đi bừa trong sa mạc.
Megiddo linh cảm rồi đây rất khó có cơ hội gặp lại nhau, nên lợi dụng lúc không ai chú ý, anh ấy vội vàng thì thầm với ông những điều quan trọng: Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói: Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm.