Ở điểm này ,tôi muốn chia sẻ một khám phá thú vị với các bạn . Lần này thì tôi không thể thoát nữa rồi. Năm 1970, tôi 20 tuổi.
Họ đã sử dụng các thiết bị của xưởng sữa chữa xe đạp của họ để chế tạo ra chiếc máy bay đầu tiên . Nhiều công ti đa quốc gia ngày nay đang chiêu mộ những nhà kinh doanh đã từng thất bại vì những người này đã học được những bài học thiết thực và trở thành những nhà quản lí kinh doang giỏi từ chính những thất bại của mình. “Không phải bạn đã thất bại , mà bạn chỉ chưa tìm ra được cái gì hơn thế!”
Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc. Trước đó, chỉ có các từ “ các hoạt động” và “các nhiệm vụ”. Vì thế, chúng ta xem thường những kẻ bị thất bại và nhìn những kẻ “bỏ cuộc” bằng con mắt khác hẳn.
Có lần ông bị tuyên án tử hình vì tội phản quốc. Quan sát họ trên cao, quan sát họ ở đằng xa, họ chỉ là những cái chấm đen nhỏ xíu. Năm 1969, tôi lại trải qua một kinh nghiệm nhớ đời khác.
Tôi bắt đầu cảm nhận “sự thành công” thật sự khi tôi bị tuột dốc trong công việc kinh doanh. Khi công ty bị phá sản, tôi cảm thấy rất xấu hổ. “Cuộc sống là một cuốn phim mà bạn xem chỉ bằng đôi mắt của chính mình.
Nếu ở hiện tại bạn đã 40 hay hơn 40 tuổi, hãy cảm ơn thượng đế vì điều đó và đừng quên, dù chỉ là một khắc, rằng bạn đang bước vào giai đoạn của những thành tuuwj quan trọng vĩ đại nhất của mình. “Càng tin tưởng, bạn càng trẻ chung; càng phiền não, bạn càng nhanh già; càng tự tin, bạn càng trẻ chung, càng lo sợ, bạn càng già cỗi; càng nhiều hy vọng, bạn càng trẻ trung, càng nhiều thất vọng, bạn càng già cỗi”. Tuy nhiên, anh luôn cố gắng lấy lại tinh thần của mình và đón những người khách với gương mặt tươi cười của mình.
Ban đầu, thông qua mối quan hệ của một người bạn, trước đây là thầy giáo của tôi, tôi chọn ngay cho mình việc dạy học tạm thời ở quê nhà. Tôi đã học để trở thành người thu tiền, một nhân viên bảo vệ siêu thị… Tôi đã phải học để làm mọi nghề. một Joséphine de Beaharnais ,một nữ hoàng Anne của Anh quốc ,một hoàng hậu Alexandra của nước Nga và một Nữ hoàng Võ Tắc Thiên của Trung Quốc.
Giả sử không mắc phải sai lầm nào và ta cứ học bằng cách chỉ đi theo đường đúng . Tôi còn nhớ một lần nọ, cha đánh chị cả tôi mạnh tay đến nỗi chị không thể chịu đựng được nữa nên phải báo cảnh sát. Sau đó,ông ta lến kế hoạc 100 năm về kinh tế và thương mại của Nhật Bản.
Niềm vui lớn nhất của bà là thấy được quan điểm của mình về một thế giới có ích cho mọi người được chấp nhận. Tôi không biết có lần anh nhìn vào trong gương và có để ý đến gương mặt bị căn bệnh ung thư tàn phá mỗi ngày hay không. Xin được lấy vàng làm ví dụ ,món trang sức mà nhiều người đã chết vì nó .
Bà hoàn toàn mất trí, toàn bộ số tiền kiếm được đã tiêu hết. “Mùi vị ngọt ngào của thành công sẽ kém ý nghĩa hơn nếu không có thất bại”. Những gì còn lại trên khuôn mặt anh là vô số những vết sẹo và phải nói là không thể cắt bỏ được nữa.