Ba ngày sau, người đầy tớ riêng của bà Sira gọi tôi tới gặp bà. - Chắc chắn rằng việc tìm kiếm may mắn ở sòng bài, ở những cuộc đua ngựa hay nhặt được cái túi rơi không đem lại sự giàu có và thành công lâu dài cho chúng ta. Ông ấy đã làm rất nhiều việc thiện.
Nếu con biết dùng số vàng này một cách khôn ngoan, thì nó sẽ giúp con làm giàu nhanh chóng. – Rodan vừa nói, vừa cầm lên một chiếc vòng xuyến bằng vàng có khảm những viên đá quý rất đẹp. Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt.
Vài ngày sau, trong một cuộc cãi vã với vợ, ông ấy đã lên cơn đau tim và không bao giờ tỉnh dậy được nữa. Rồi tiền để mua thức ăn và các vật dụng trong nhà nữa! Vậy số tiền cháu kiếm được trong tháng vừa rồi có còn là của cháu hay không? Và số tiền thu nhập suốt cả năm qua, cháu có giữ lại được đồng nào không? Nếu tất cả tiền bạc mà cháu làm ra đã phải chi trả hết sạch như vậy, nghĩa là cháu không còn một chút tiền nào dành cho mình. - Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói. Mặc những lời khuyên lơn, thúc giục của cha, tôi vẫn lưỡng lự không thực hiện công việc đó. - Bạn có nhìn thấy bà ta ở đó không? Bạn có nhìn thấy bà ta điều khiển hột súc sắc để giúp bạn không?
Bởi vì, theo kinh nghiệm của tôi thì sẽ có nhiều người đến khuyến dụ anh với những ý đ không tốt. - Tể tướng nói phải đấy. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp.
Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. Vừa mỉm cười khoát tay chào những thực khách khác ở trong quán, Dabasir vừa nói với Tarkad: Nghe vậy, ông thật sự rất thất vọng.
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau con lại học được bài học thứ hai, cũng cay đắng không kém bài học thứ nhất. Cuối buổi tiệc, vợ chồng ông Arkad ngồi trên hai chiếc ghế lớn đặt trang trọng ở giữa đại sảnh phòng khách. Con bò lên tiếng trước:
Nhưng nếu họ không trả tiền, thì tôi sẽ giữ mãi vật ấy như một bằng chứng tố giác người đó đã phản bội sự tín nhiệm của tôi. Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh. Trong suốt bốn năm trước khi làm quản lý cho ông Algamish, tôi đã quyết tâm để dành một phần mười trong tổng số tiền mà tôi kiếm ra, đồng thời sau một lần thất bại tôi đã rút kinh nghiệm và khôn ngoan hơn nhiều.
Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này. Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. Câu chuyện của con là bằng chứng rõ ràng nhất cho vấn đề đó.
Khi có nhà rồi, một mặt nào đó bạn có thể giảm được một số khoản chi tiêu lặt vặt khác, khiến số tiền bạn làm ra được dư dả hơn và có thể đáp ứng các yêu cầu khác, góp phần nâng cao mức sống. - Điều này bản thân con cũng rất mong muốn cha à! – Tôi đáp lại. Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây.