Như vậy, họ chỉ còn có năm ngày để tìm ra Cây Bốn Lá thần kỳ đó. Nhưng không chỉ có thế, nó còn tuôn xuống khắp cả mọi nơi trong vương quốc, rơi cả xuống cạnh những hiệp sĩ không chấp nhận thách thức của Merlin. Anh đã thông minh và kiên trì tạo ra những điều kiện cần thiết để làm cho nó đến với anh.
Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Chàng căng người quan sát. Chàng chỉ có thể nhét đầy hai túi lớn treo lên yên ngựa, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đủ giúp chàng bón được một mảnh đất nhỏ phì nhiêu tươi tốt.
Khi nhận thấy thần Gió đã dần lặng im tiếng hú, chàng vội lên tiếng bày tỏ lòng biết ơn chân thành của mình: Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên. Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng.
Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này. Nếu bây giờ bạn không may mắn thì rất có thể là bạn đang duy trì những điều kiện, môi trường cũ sẵn có. Tôi biết ơn ông thật nhiều.
Cuối cùng thì mọi việc đã ăn khớp vào nhau. - Doanh thu cứ thế tăng dần lên. - Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé.
Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó. Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua. Nó cần một dòng suối lúc nào cũng tuôn chảy để cung cấp nước cho nó.
Chàng đã mang nước đến cho mảnh đất nhỏ bé của mình bằng cách tạo ra một dòng suối trực tiếp bắt nguồn từ hồ, đồng thời làm giả được phần nào lượng nước đang ứ đọng trong hồ. Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm. Sid - hiệp sĩ áo trắng, vẫn giữ im lặng cho đến khi Merlin quay sang nhìn chàng, cố đoán xem chàng đang nghĩ gì.
Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích. Cây Bốn Lá thần kỳ đó sẽ mọc trong khu rừng Mê Hoặc, phía sau thung lũng Lãng Quên. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi.
Chàng biết rằng Merlin không bao giờ lừa gạt ai cả. Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất. Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng.
Bà có thể nói chuyện với ta không? Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ?