Anh biết, nếu em viết, em sẽ viết hay hơn anh rất nhiều. Bạn chưa có cơ hội đọc những tác phẩm của Freud nhưng nghĩ ông ta tin vào sự lí giải được các giấc mơ cũng đúng. Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao.
Đôi tay nàng vẫn lần tràng hạt. Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm. Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.
Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng. Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó. Nhưng rồi sẽ được nhiều người yêu quí.
Bác lại thúc: Tác phong nhanh nhẹn nào. Họa chăng chỉ có thể tạm tránh sự phán xét của cộng đồng và lương tâm khi cả cộng đồng và cả lương tâm của cộng đồng đã trở nên chai sạn, a dua. Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.
Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được. Là người thì nên thế. Họ còn bất lực hơn nữa.
Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội. Cháu mai sau là chúa sợ vợ.
Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay: Nhưng đó là chuyện lâu rồi. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.
Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng. Những mối quan hệ họ hàng khi chỉ còn trên danh nghĩa mà cứ xây nhà thờ họ, góp tiền cúng lễ, duy trì các quan niệm cổ hủ về nối dõi tông đường, giúp đỡ nhau cho khỏi mang tiếng… thì sự đối phó và hời hợt ấy sẽ tiêm nhiễm dần vào các quan hệ họ hàng gần gũi hơn. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa.
Mùi mực, cá ba chỉ nướng, rượu trắng bay thơm phức. Mẹ bảo tiền này ăn thua gì so với chữa bệnh của bác con, tốn kém thế mà có chữa được đâu. Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.
Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Và họ cũng sẽ khổ khi vừa không rõ chúng mà vừa giấu chúng trong lòng. Con người luôn biết sáng tạo.