Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ. Và bạn chọn cách im lặng nhấm nháp.
Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên. Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ. Tôi thôi xúc động rồi.
Bóng đèn thì bình thường, không cần kể. Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá.
Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ. Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế.
Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ. Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng. Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm.
Nó cũng như bao người cần một điểm tựa để xoa dịu. Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen. Họ sẽ luôn phải cúi đầu.
Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta. Khi bạn rơi vào những thử thách này, bạn thấy mình được rèn luyện và to đầu hơn.
Và họ chỉ tìm và so sánh những gì phản chiếu chính họ. Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy. Có điều, bạn chưa tìm được một thị trường hoặc chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt cho việc kinh doanh chúng.
Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá. Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng. Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối.
Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra. Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn. Bạn cũng đang ganh đua với họ.