Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. - Cậu có rảnh không?
Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Cậu đã không tiến hành bước kiểm tra, đối chiếu - vốn là một giai đoạn cực kỳ quan trọng khi thực hiện những dự án lớn và phức tạp. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:
Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
- James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
- Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn.
Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.