Mà điều này thì hầu như không thể, và họ cũng không muốn xông vào hành lang! Lúc này, tôi không quan tâm đến sự dễ thương hay nhẹ nhàng. Làm sao bạn có thể trở thành người mà bạn luôn xem thường hay khinh ghét được?
Cách đây không lâu có một vận động viên Olympic về trượt tuyết tham dự khóa học của tôi. Thế nên tôi quyết định sẽ sống khép kín và không giao du nhiều với những người giàu có hợm hĩnh kia. Cũng như thế, nếu bạn nghĩ tiền bạc là không quan trọng thì đơn giản là bạn sẽ không có đồng nào cả.
Bây giờ câu hỏi đặt ra là bạn có thể giúp đựợc bao nhiêu người và bao nhiêu gia đình. Chú trọng vào các cơ hội và đó sẽ là thứ mà bạn tìm thấy. Bạn có thể đồng ý hay không đồng ý với nhận định trên, nhưng nếu bạn bỏ qua và không áp dụng nguyên lý này vào cuộc sống của mình thì ở một mức độ nào đó bạn sẽ phải nhận lãnh hậu quả xấu.
Cuối cùng, do chúng ta không bao giờ được tiếp cận hay được gợi ý về thu nhập thụ động và đầu tư, nên chúng ta không quan tâm nhiều đến nó. Chỉ trong mấy ngày nghỉ cuối tuần, bạn sẽ kinh ngạc nhận ra những thứ đang níu giữ bạn lại phía sau, rời xa khỏi mục tiêu phát huy khả năng tài chính của bạn. Thế rồi hai năm sau, cô bắt đầu thu hoạch những kết quả đáng ngạc nhiên từ sự nỗ lực của mình.
Người giàu luôn bắt tay vào cuộc. Có ai biết thế giới đó ra sao không? Tôi chắc là không. Một trong những nguyên tắc chúng tôi dạy (trong một khóa học khác) là Sức mạnh của Mục đích.
Cô gửi lại chiếc áo và hẹn hôm sau quay lại, thay vì mua ngay lúc đó như thói quen thường lệ của cô. Tất cả đều bắt đầu từ những ý nghĩ được tạo ra trong trí óc chúng ta. Ví dụ này rất thích hợp để nói về vũ trụ và bạn.
Cuối cùng, nếu bạn muốn chạm tay vào một triệu phú, bạn có thể sờ chính mình! Quan trọng nhất là chồng tôi và tôi cuối cùng đã hiểu việc tiết kiệm 10% thu nhập hàng tháng là cần thiết, bất kể khoản thu nhập đó là bao nhiêu. Như tôi đã nêu ở phần trước, mỗi chúng ta đều có một hồ sơ thịnh vượng trong tâm trí.
Oán trách là một điều hết sức tồi tệ đối với sức khỏe hay sự sung túc của bạn, thậm chí là điều tồi tệ nhất! Tại sao vậy? Họ chỉ dựa vào những gì họ có thể nhìn thấy được để làm việc và tư duy. Bà mẹ đáp: “Bà ngoại các con vẫn làm như vậy”.
Nhiều người thú nhận rằng họ không thích quản lý tiền bạc bởi vì, thứ nhất, họ cho rằng việc đó hạn chế tự do của họ, và thứ hai, họ nói họ không có nhiều tiền đến mức phải quản lý. TÁCH BIỆT: Bạn nhận ra rằng cách cư xử đó là do bạn bị ảnh hưởng từ những yếu tố, khuôn mẫu bên ngoài, chứ nó không thuộc về bản chất của bạn. Hãy thôi ngay đi… và đừng đứng gần tôi!”.
Tôi luôn nghĩ: “Chỉ cần mình tìm ra đúng việc kinh doanh, lên đúng “con ngựa” của mình, mình sẽ làm được”. Tôi cởi mở và sẵn sàng để đón nhận thật nhiều, thật nhiều tiền đến với mình!” Một học viên khác trong khóa Tư Duy Triệu Phú của tôi nói: “Làm sao tôi có thể quản lý tiền khi tôi đang phải vay tiền để sống như hiện giờ?”.