Hiện nay cháu đã trở nên một trong những thư ký hoàn toàn nhất mà tôi được biết. Bà già đó sống một mình trong một dinh cơ rộng như vậy, giữa đống khăn quàng, đồ cổ và kỷ niệm, nên khát khao chút tình âu yếm. Von Bulow cãi: - Tâu Bệ hạ, thần tưởng không một người nào ở Anh cũng như ở Đức, lại có thể tin rằng thần đã khuyên Bệ hạ như vậy được.
Tốt lắm! Người thay mặt cho một hãng lớn lại hỏi ý kiến ông để về trả lời cho những viên giám đốc của y! Ông C bèn kéo ghế mời ngồi, rồi trong một giờ đồng hồ ông diễn thuyết về những cái lợi buôn bán ở làng Queens. Nên có thiện cảm với họ, giúp họ nếu có thể được. Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó.
Trong châu thành Nữu ước này, tôi vào hạng người càu nhàu khó chịu nhất. ở độc thân tới hồi 35, rồi cưới một người đàn bà giàu, góa, hơn ông 15 tuổi, một bà góa tóc đã bạc vì 50 cái xuân xanh! Bà biết rõ rằng Disraeli cưới bà không phải vì tình, mà vì tiền. Trong 500 câu chuyện thì người ta dùng nó tới 3.
"Vả lại, còn mất cái lợi này nữa. Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra. Gia đình ít người mà cất ngôi nhà cực rộng lớn, mua chiếc xe hơi kiểu mới nhất, sắm bộ đồ cho hợp thời trang, khoe sự học hành tấn tới của con mình; cũng đều do thị dục đó hết.
Tôi rất bình tĩnh đáp rằng ông ấy muốn ra sao thì tôi sẽ làm như vậy. Thành thử ông trưởng tòa đó cho họa sĩ một con chó đáng 100 mỹ kim và bỏ ra một giờ quý báu của ông chỉ vì họa sĩ đã thành thật khen tài nuôi chó và bầy chó của ông. Sau cùng, ông hỏi: "Công ty mới đó sẽ đặt tên chi?".
Muốn cảm động ai và dẫn dụ người đó tới hành động, chỉ có một cách là người ta muốn gì, cho người ta cái đó. Tối, nó ngủ trên một gác thượng ghê tởm, sát mái nhà, cùng với bọn du côn cặn bã của thành Luân Đôn. Nếu bạn được dự những phiên tòa đó, nếu bạn nghe được cả trăm những lời chứng của những cặp vợ chồng xấu số đó, bạn sẽ thấy giá trị của những tiểu tiết trong đời vợ chồng.
Tôi không chỉ trích ai, chê ai hết, tôi khuyến khích và khen ngợi. Thiệt tình bạn cũng chẳng cần đọc sách này mới biết cách đắc nhân tâm. Người thợ hớt tóc, thoa xà bông thiệt kỹ rồi mới cạo râu.
Ông ấy bảo xe hãng Mỗ cừ lắm. Nhưng sự nén lòng giận đó đã có kết quả tốt. Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ".
Bà Disraeli không phải là một người hoàn toàn nhưng trong 30 năm, bà không ngớt nói về chồng bà, khen ngợi, ngưỡng mộ ông. Đã phí nhiều năm để tranh biện, gây lộn, và tạo ra sự phản kháng lại mình. Nhưng ông đã phí công công kích và đã hoàn toàn thất bại.
Mà chính nụ cười quyến rũ của ông lại là khả năng khả ái nhất. Và đổi ngày đó lấy tấm giấy một trăm, y cũng không đổi. Von Bulow biết rằng đáng lẽ phải khen trước đã rồi mới chê, nhưng trễ quá rồi, chỉ còn mỗi một cách vớt vát là: đã lỡ chê trước thì phải khen sau vậy; và năng lực của lời khen thiệt mạnh, kết quả dị thường: Tể tướng kính cẩn trả lời: "Thần đâu dám có ý đó.