Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.
Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có. - Khởi đầu thì khá tốt. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có:
Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc. - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? - Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện.
Tớ rất ghét những thứ đó. Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi.
- Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ? Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh! Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Mọi chuyện rối lên như tơ vò!
Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: