Ghi nhớ tên từng người trong nhóm ngay những phút đầu gặp gỡ Hãy thêm số 0 vào những ngày này và chúng ta sẽ trở thành 044-0100. Bạn ra khỏi nhà và đang trên đường đến nơi làm việc hay một nơi nào đó thì đột nhiên bạn cảm thấy lo lắng.
Thực tế, chúng ta chú ý đến bản thân chúng ta chứ không phải ai khác. Cái gì trong phòng khách vậy? Ông ta đã nhìn thấy ba thứ đúng không? “Những việc cần làm ngày hôm nay” đã được lưu trong bếp.
Nó phủ bóng khắp khoảng đất rộng và nhiều bông hồng đỏ mọc ra từ đó. Nếu bạn thật sự muốn nhớ một người thì bạn nên hỏi lời khuyên từ Helen Keller. Mục đích của tôi là chứng minh cho bạn thấy việc nhớ theo cách mà bạn chưa từng làm trước đó là điều có thể! Tất cả những gì bạn phải làm ngay bây giờ là tăng tốc cho “cỗ máy” tưởng tượng của bạn.
Chúng ta sẽ học được cách ghi nhớ cái tên đó sao cho đến vài năm nữa ta vẫn có thể nhớ được. có lẽ bạn đã bỏ nó vào chiếc ví mà bạn mang đi hôm qua chăng? Chắc là thế rồi! Bạn với lấy chiếc ví rồi kiểm tra kỹ đến mức chắc hẳn không một nhân viên an ninh nào có thể soi xét tỉ mỉ đến vậy. Vậy tại sao ta không tận dụng nó?
Bây giờ chúng ta sẽ tạo ra một danh sách các “móc treo” – các vị trí tham khảo trong nhà chúng ta, như Cicero đã làm. Điều này giống với lượng sách vở mà chúng ta phải học, giống như một quãng đường không có điểm cuối, nhưng chúng ta vẫn phải đi. Hãy đưa cho họ địa chỉ của Monica (Cái gì cơ? Ngay lập tức sao? Công việc đầu tiên vào buổi sáng là thế sao? Không thể để đến một thời điểm khác “thích hợp” hơn à?).
(Hãy cho 1 điểm với mỗi đồ vật bạn nhớ và thêm 1 điểm cho mỗi mục bạn nhớ đúng thứ tự. Những thành phần nào tạo nên hệ thống ngân sách của một quốc gia châu u? Hãy trả lời ngắn gọn. Trên giường, bạn thấy có một bao tải lớn (sack).
Tôi muốn nhấn mạnh rằng tôi không phải là người theo chủ nghĩa Sô-vanh (chauvinism: là một chủ nghĩa sùng bái tinh thần bè phái cực đoan, mù quáng trên danh nghĩa của một nhóm (thường là một quốc gia hoặc một dân tộc), nhất là khi tình thần bè phái đó có bao gồm cả sự thù hận chống lại một nhóm địch thủ). Thật bực mình! Cuốn sổ đó đang ở khách sạn… Chúng ta sẽ phải quay lại vào dịp khác vậy…” Thực ra bạn không cần phải quay lại và mất thời gian làm gì. Điều này còn khiến người nghe ấn tượng hơn nữa.
Bộ não người được cấu tạo theo một cách độc nhất vô nhị. Chỉ đơn giản là bà ta đang cô đơn và muốn kết bạn với tôi. Vẫn không thấy chìa khóa! Nghĩ lại lần nữa xem… Bạn đã làm gì?.
Hãy tưởng tượng một bộ phim mang tên Honey, I Shrunk the Ministers. Bạn có thể có sự liên tưởng khác, như nghĩ đến diễn viên điện ảnh Richard Gere. Bạn đã nghe nói đến thí nghiệm của Pavlov chưa? Bất kì ai đã nghe cũng có thể được gợi nhớ bởi sự liên tưởng đến một con chó đang nhỏ dãi.
Nhưng thực tế, chúng ta lại phát âm là wens-day mà không đếm xỉa đến chữ “d”. Chúng ta sẽ sử dụng phòng tắm cho mục đích này. Quá trình này dẫn đến việc chúng ta ngày càng có thái độ tiêu cực đối với trí nhớ của bản thân.